Nhìn đồng hồ đã hơn 6 giờ, hôm nay nhà cô có giỗ, Đan ngồi bật dậy, nghĩ đến được về nhà mà lòng cô nôn nao, đêm qua đến khuya cô mới ngủ được, nhưng mà vẫn phải dậy, vì cô muốn tranh thủ về lại nhà mình sau một ngày dài bao ấm ức. Lúc chưa lấy chồng thì mong được lấy chồng, giờ lấy chồng rồi thì lại chỉ muốn được ở nhà với cha với mẹ... Đúng là đời mà!
(Lưu ý: Bạn có thể vừa nghe vừa bình luận đánh giá truyện mà không làm gián đoạn âm thanh)
Hiện chưa đánh giá cho truyện này, hãy là người đầu tiên đánh giá truyện